Ducklittle88 - Có nhũng con đường mà mình chọn - khó khăn, chùn chân thì ta vẫn phải bước tiếp. Sống như một hòn đá lăn đi mọi nơi ,không bị rong rêu kìm chân, bởi trong ta là sức trẻ đang bùng cháy :D
Nếu bạn để ý những bác, bà đan khăn khi mắt mờ, tay run họ đan đi đan lại một hàng len, vẫn miệt mài hoàn thiện. Đừng để Hội chứng một ngày nào đó(Someday Syndrome) khiến bước chân của bạn cảm thấy nặng nề. Thử nghĩ xem đến lúc bạn già muốn chinh phục một ngọn núi, chơi môn thể thao mạo hiểm, muốn ra nước ngoài...Lúc đó con cháu như là keo 502 dán chặt bạn với những công việc quen thuộc, với gia đình... Hãy cảm thấy may mắn nếu bạn đang đi trên con đường mình đã chọn :D
Hạnh phúc là được tự do làm những gì mình thích :D
Này nhé, có bao giờ bản mỉm cười khi thấy một bông hoa đẹp, một cơn gió chợt đến, một em bé đáng yêu... Có bao giờ chợt thấy lòng lắng xuống khi thấy một người xin ăn, một ánh nhìn tự ti, nghèo khó...
Thế giới này rộng lớn đến mức mà ta không hình dung nổi, có những con người mà mình cứ nghĩ là chỉ có trong tưởng tượng, phim ảnh thì vẫn hiện hữu ở ngay đây; họ không phát ra ánh hào quang, đôi cánh thiên thần, sức mạnh phi thường như siêu nhân. Vậy điều gì tạo nên anh hùng, đó đơn giản là chính suy nghĩ và hành động đúng thời điểm.
Bỏ một công việc nhiều người mơ ước, bỏ nhà cửa đàng hoàng chỉ để suốt ngày lượn lờ trên những con đường để tìm đến những bản nghèo, để giúp các em có một cuộc sống bớt vất vả... mang đến những niềm vui nhỏ bé là chụp và in ảnh tặng em vùng cao, giữ lại khoảnh khắc của tuổi thơ :D
Khi trải qua cảm nhận tận cùng của nỗi đau, vượt qua nó bạn sẽ có kháng thể để vượt qua những nỗi đau khác. Không có gì là tự nhiên sinh ra và tự nhiên mất đi cả. Ngày mai vẫn là một ngày mới :D
Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)